Giỏ hàng

Giỏ hàngThêm vào giỏ hàng thành công!

Review tựa sách Chưa Kịp Lớn Đã Phải Trưởng Thành

Cuốn sách “Chưa kịp lớn đã phải trưởng thành”  như một cuốn nhật ký nhỏ cho những người trẻ đang lạc lõng và cô đơn trong quá trình trưởng thành của mình, đang lênh đênh giữa những cảm xúc khó khăn. Cuốn sách không quá dài, cũng không quá ngắn, phong cách viết nhẹ nhàng, mộc mạc, chân thành mà giản dị, bài viết dưới góc nhìn đa chiều về các vấn đề chung của tuổi trẻ như: ước mơ, tự do, lỗi lầm và cả những điều khó khăn trên hành trình trưởng thành.

Chắc hẳn trong chúng ta, ai cũng từng có một lần có cảm giác chơi vơi, lạc lõng, chỉ muốn quay trở lại thuở bé để không phải suy nghĩ, lo lắng và vướng bận trong thế giới phức tạp của người lớn. Nếu bạn cũng đang trong giai đoạn cô đơn và lạc lõng của một người trưởng thành. Hãy tìm và đọc thử cuốn sách “Chưa kịp lớn đã phải trưởng thành”.

Tóm tắt nội dung cuốn Chưa kịp lớn đã phải trưởng thành

Cuốn sách chưa kịp lớn đã trưởng thành tựa như một quyển nhật ký nhỏ của một cô gái nhỏ đang tập trưởng thành, mỗi một trang sách là một lá thư tự nhủ về sự đặc biệt của bản thân, nhìn lại những nỗ lực không ngừng của chính mình để tự hoàn thiện trong thế giới của người trưởng thành. 

Từ chính những cảm xúc ấy, tác giả Trịnh Thanh Vân (Tớ là Mây) của cuốn “Chưa kịp lớn đã trưởng thành” đã viết ra cuốn sách này. Thông qua ngòi bút của mình, tác giả đang muốn truyền đạt các suy nghĩ tích cực hơn, giúp người đọc làm rõ cảm xúc, suy nghĩ của bản thân hơn. Đặc biệt, là với những bạn trẻ đang gặp tình trạng tiêu cực, hay suy nghĩ nhiều, đang bế tắc, hay suy nghĩ một mình rồi lạc lõng trong nỗi cô đơn của mình. 

chua-kip-lon-da-phai-truong-thanh

Trích đoạn hay trong cuốn Chưa kịp lớn đã phải trưởng thành

Dưới đây là một số những lời nhắn nhủ hay và ý nghĩa từ những lá thư và trang sách ấy:

“Con người ta có đôi khi cố gắng cả đời dài, đến cuối cùng lại không như ý nguyện. Bạn có thể tiếc nuối vì ước mơ không thành sự thật, nhưng không nên hối tiếc vì đã nỗ lực hết mình.”

“Chúng ta gọi một tiếng "mẹ" là có thể đòi hỏi Người vô số điều vô lý. Người cũng vì một tiếng "mẹ" mà chấp nhận hi sinh tất cả mọi thứ một cách vô điều kiện.”

“Khi bạn gặp khó khăn,người ta thường nói : hãy tin vào bản thân mình. Chúng ta nghe,nhưng có đôi lúc không làm được điều đó vì nghi ngờ giá trị của bản thân,vì cảm thấy tự ti về ngoại hình,vì lo lắng mình bất tài vô dụng,rồi sợ thất bại mà chùn bước. Nhưng nghĩ lại,chúng ta đã vượt qua vô số lần vấp ngã để đi đến ngày hôm nay. Dũng cảm đối diện,tin vào chính mình thì bạn sẽ có ngày càng mạnh mẽ,thương tổn sẽ ngày càng ít đi. Bất luận chuyện gì xảy ra,bây giờ thất bại,đâu có nghĩa là bạn sẽ thất bại cả đời.”

Chưa kịp lớn là gì?

Đứa trẻ nào cũng từng có khao khát mong muốn trở thành người lớn với những mộng mơ màu hồng, đầy hứa hẹn về tương lai. Nhưng khi lớn lên rồi, chúng mới biết thế giới ngoài kia rộng lớn bao nhiêu, tàn khốc đến nhường nào?

Chúng ta của hiện tại, đều là những đứa trẻ chưa kịp lớn đã phải trưởng thành. Lúc còn nhỏ có thể vô tư, vui đùa, khóc cười tùy ý, có thể mơ ước bất cứ thứ gì. Nhưng trưởng thành rồi mới biết được, bất kể chúng ta hành động gì cũng cần nhìn sắc mặt của người khác, sự hồn nhiên, vui vẻ thuở bé đã dần thu nhỏ lại rồi đi đâu?

Chưa kịp lớn là cảm xúc khi bạn đã trưởng thành nhưng lại đang loay hoay để học cách trở thành người lớn. 

chua-kip-lon-da-phai-truong-thanh

Chưa kịp lớn là như thế nào (Nguồn: Internet)

Các bài viết có liên quan:

Trưởng thành có gì khác biệt?

Trong lá thư số 100 của cuốn sách Chưa kịp lớn đã trưởng thành Quyển 2 có một đoạn trích thế này:

Trưởng thành thực sự không phải là quên đi, mà là học cách chấp nhận. Chấp nhận thất vọng, cô đơn, chấp nhận nước mắt đẫm gối, chấp nhận mỗi người mỗi ngả, chấp nhận rằng yêu hay không yêu cũng chẳng nghĩa lí gì. Chỉ có mưu sinh mới giúp bạn sống tiếp.”

chua-kip-lon-da-phai-truong-thanh

Trưởng thành có gì khác biệt

Một số trích dẫn và các bài học hay từ sự trưởng thành có thể bạn sẽ cần:
- Tương lai của bạn ở phía trước, không cần phải quá vội vàng đâu. Nhưng nếu đã đi chậm thì hãy bước thật chắc nhé.
- Con người ta đôi khi đã rất cố gắng rất nhiều để làm một chuyện nào đó nhưng đến cuối cùng lại không được như ý nguyện. Bạn có thể khóc, có thể cảm thấy nuối tiếc gì không được như ý nguyện nhưng lại không thể nuối tiếc vì đã nỗ lực hết sức mình để làm điều đó.
- Người đi trong mưa thì tầm nhìn luôn bị hạn chế. Nhưng chỉ cần từng bước tiến lên, trời mưa mãi rồi cũng phải tạnh. Vậy nên, bạn càng phải kiên trì thêm nhé.
- Những khi mệt mỏi bạn có khi nào hỏi “Tại sao mình cứ phải điên cuồng nỗ lực và sống thật tốt”. Bởi vì không chỉ một mình bạn sống vì bạn mà còn vì mẹ, mỗi khi mẹ bạn nghe bạn nói bạn đang có điều gì không ổn, bà sẽ mất ngủ suốt mấy đêm.
- Thế giới ngoài kia có thể không quan tâm đến nỗ lực của chúng ta mà cần cần biết kết quả đạt được là gì. Nhưng chính bạn phải hiểu rằng bản thân đã dốc rất nhiều tâm sức cho điều đó, vậy nên xin đừng từ bỏ.
- Những người thành công mà chúng ta ngưỡng mộ vẫn luôn nỗ lực mỗi ngày. Vậy thì chúng ta đâu có lý do gì để từ bỏ, cho dù không thể trở thành đóa hoa rực rỡ nhất, chí ít cũng muốn được nở hoa.

Cảm giác khi Chưa Kịp Lớn Đã Phải Trưởng Thành là cảm giác thế nào?

Lá thư số 127 có viết một đoạn viết thế này:

“Khi còn bé, chúng ta thường tự hỏi: Hạnh phúc là gì mà ai cũng đi tìm?
Lớn lên mới hiểu: Hạnh phúc của người trưởng thành nhiều khi rất đỗi đơn giản. Là một buổi đột nhiên được về sớm hơn ngày thường, không phải lo nước lo cơm, nằm dài ra, thong thả một mình. Thích thì xem phim, thích thì đọc sách rồi cuộn mình vào đống chăn, ôm gấu bông ngủ tít tận chả cần bận tâm gì. Vậy thôi!
Hôm nay cậu có hạnh phúc không?”

Một số các trích dẫn hay trong cuốn sách giúp bạn hiểu rõ hơn cảm giác khi Chưa Kịp Lón Đả Phải Trưởng Thành là như thế nào và cần làm như thế nào.

- Nhìn hai chữ "trưởng thành" đã thấy cô đơn rồi.
- Chưa kịp chuẩn bị gì đã lớn khôn, tôi trở thành đồng nghiệp của ba.
- Bạn sẽ học được cách mỉm cười với người bản thân ghét, dần dần học được cách im lặng trước những kẻ đã tổn thương bạn, cũng như đã chịu sự tổn thương từ bạn.
- Khi non trẻ chưa hiểu ý nghĩa lời ca, đợi đến khi hiểu rồi, lại trở thành nhân vật được nhắc đến trong đó.
- Bỗng nhận ra mình đã 22 tuổi rồi, đã đến tuổi có thể đăng kí kết hôn, vậy mà còn chưa có nổi một mảnh tình vắt vai.
- Làm một người trưởng thành chẳng thú vị gì cả, gặp chuyện gì đó, khóc xong rồi vẫn phải suy nghĩ biện pháp giải quyết.
- Có một ngày, mẹ đột nhiên hỏi tôi: "Chuyện này đó, mày thấy tao với ba mày làm như vậy có ổn không?"
- Từ nay, nụ cười chẳng còn ngây thơ, khóc cũng chẳng còn thoải mái thét gào.
- Không cần mẹ nhắc nữa, giờ đều là tự giác mặc áo ấm rồi.
- Bạn có biết sự khác nhau lớn nhất giữa một người trưởng thành và một đứa trẻ là gì không? Chính là người trưởng thành sẽ phải tự sửa chữa lỗi lầm do người đó gây ra.
- Vừa muốn kiên trì với nguyên tắc của mình, vừa phải thỏa hiệp và nhượng bộ không ngừng.

Review, đánh giá cuốn sách Chưa kịp lớn đã phải trưởng thành

Quyển sách ngắn gọn với phong cách viết mộc mạc, lời văn nhẹ nhàng mà chân thực, không áp đặt người đọc vào suy nghĩ phải làm như thế nào mà để họ tự cảm nhận và lựa chọn cảm xúc theo mong muốn của mình. Người đọc sẽ tìm thấy được chính bản thể của mình trong câu chuyện về những người trẻ đang và đã bước ra khỏi vùng an toàn của chính mình để phiêu lưu và tìm kiếm ước mơ.

Đây là một cuốn sách bạn nên đọc nếu bạn đang cảm thấy lạc lõng và mong lung trong.

Gấp lại cuốn “Chưa kịp lớn đã phải trưởng thành”, mong bạn hãy kiên cường hơn, bản lĩnh bước đi, có được tương lai mà bạn mong muốn. Và hy vọng bạn sẽ có được cuộc đời bình thản, an yên. Phần còn lại của tuổi trẻ, mong bạn thực sự hạnh phúc với những điều bạn mong muốn. Cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Nhưng chính những khó khăn, thử thách đó sẽ làm chúng ta trưởng thành hơn. Nhưng điều quan trọng là chúng ta phỉa thực sự kiên trì và không bỏ cuộc trước những thử thách. Bởi chỉ khi vượt qua chúng, thì chúng ta mới có thể trưởng thành.

Nội dung được tổng hợp bởi: Nhân Văn

5
social
social
social