Thêm vào giỏ hàng thành công!
Đủ Xa Sẽ Cũ Đủ Lạ Sẽ Quên
SKU: 9786047734528
Loại sản phẩm: SÁCH
NHẬP MÃ: T4MA10
NHẬP MÃ: T4MA20
NHẬP MÃ: FREESHIP100T4
NHẬP MÃ: T4ONL15K
Các sản phẩm được tặng kèm
Chọn 1 trong các loại quà tặng
NHÂN VĂN GIỚI THIỆU
Mã hàng | 9786047734528 |
Tên nhà cung cấp | Skybooks |
Tác giả | Khải Vệ |
NXB | Thế Giới |
Năm XB | 2017 |
Trọng lượng(gr) | 200 |
Kích thước | 13 x 21 |
Số trang | 235 |
Hình thức | Bìa Mềm |
Có những chuyện đau, tốt nhất thay vì nhắc lại và chạm vào, hãy để nó im lặng rồi dần tan biến. Biết đâu một ngày, đứng giữa hiên thềm nắng gió, tôi, bạn, những người đã cũ, vẫn yên bình đứng đó nhưng đã chẳng còn yêu. Khi khoảng cách, giờ cũng đã quá nhiều.
Đủ Xa Sẽ Cũ Đủ Lạ Sẽ Quên
Quên đi ai đó, thật ra không khó như chúng ta nghĩ. Chỉ là, đừng vì đôi khi vô tình không kìm được nỗi nhớ lại lơ ngơ nhắn tin cho họ. Đừng vì đôi khi chưa kịp bỏ đi thói quen cũ mà cứ liên tục lục lại hình ảnh của ngày xưa.
Rời xa ai đó, thật ra không dễ nhưng chúng ta rồi sẽ làm được thôi. Chỉ là, đôi khi phải chấp nhận cô đơn, chấp nhận một mình. Chấp nhận những đêm nhớ đến quặn lòng, những buổi sáng thức dậy đợi mãi một dòng tin nhắn như đã từng.
Đã từng vấp ngã một lần, một lần rời xa, một lần đau, đừng cho chính mình cơ hội tổn thương thêm một lần nào nữa.
Phải tâm niệm thế này
Nếu trong một mối quan hệ mà bạn đứng sau quá nhiều điều thì nên dừng lại, ngẫm lại và tự hiểu...
Nếu trong tình yêu bạn không phải là người duy nhất, bạn ở đó , đứng sau quá nhiều người, quá nhiều lựa chọn, quá nhiều ưu tiên thì hãy khẽ cười và tự rút lui...
Nếu trong một chuyện tình mà giải thích mãi người ta cũng không chịu hiểu thì nên chào tạm biệt và từ bỏ nhanh thôi...
Nếu duyên số chỉ đến chừng ấy thì cưỡng cầu cũng được ích gì? .
Vì cuộc đời không có từ “mãi mãi” nên nắm không được thì phải học buông tay!
Và nếu đã buông tay, hãy học cách bước qua nỗi đau thật kiêu hãnh, thật mạnh mẽ để đừng khiến bản thân tổn thương nhiều hơn nữa.
Có những chuyện đau, tốt nhất thay vì nhắc lại và chạm vào, hãy để nó im lặng rồi dần tan biến. Biết đâu một ngày, đứng giữa hiên thềm nắng gió, tôi, bạn, những người đã cũ, vẫn yên bình đứng đó nhưng đã chẳng còn yêu. Khi khoảng cách, giờ cũng đã quá nhiều.