Giỏ hàng

Giỏ hàngThêm vào giỏ hàng thành công!

-10%

 Mình Ơi, Anh Cưới Dòng Sông Nhé?

Mình Ơi, Anh Cưới Dòng Sông Nhé?

SKU: 9786046848479

Loại sản phẩm: Sách

80,100₫ 89,000₫
mã giảm giá của shop
NHAN7K77K
FREESHIP8K
T3MA13
T3MA33
mã giảm giá của shop
NHAN7K77K

NHẬP MÃ: NHAN7K77K

Nhập mã NHAN7K77K cho đơn hàng từ 77K (không áp dụng casio và sgk, comic)
Điều kiện
Đơn hàng từ 77k mới áp dụng giảm 7k
FREESHIP8K

NHẬP MÃ: FREESHIP8K

Nhập mã FREESHIP8K cho đơn hàng từ 199K (tối đa giảm 8k, không áp dụng casio, sgk, comic)
Điều kiện
- Giá trị đơn hàng từ 199k được giảm trực tiếp 8k phí vận chuyển.
T3MA13

NHẬP MÃ: T3MA13

Nhập mã: T3MA13 giảm 13% cho đơn hàng từ 230k
Điều kiện
Coupon 13% (tối đa 23,000đ) cho đơn hàng từ 230,000đ. Số lượng: 50 mã
T3MA33

NHẬP MÃ: T3MA33

Nhập mã: T3MA33 giảm 33% cho đơn hàng từ 133k.
Điều kiện
Coupon 33% (tối đa 13,000đ) cho đơn hàng từ 133,000đ. Số lượng: 50 mã.
Nhân Văn tặng bạn 7k cho đơn từ 77k. Nhận ngay: NHAN7K77K

Thường được mua cùng

Thông tin chi tiết

Mã hàng 9786046848479
Tên nhà cung cấp Nhà Xuất Bản Văn Hóa - Văn Nghệ
Tác giả Nguyễn Văn Học
NXB Văn Hóa - Văn Nghệ
Trọng lượng(gr) 200
Kích thước 13 x 20
Số trang 179
Hình thức Bìa Mềm

Bạn nghĩ sao, một ngày kia có người từ bỏ sự ồn ã của những lời mời mọc, những chiếc ly bạn bè chúc tụng nhau trong các tuổi tiệc tùng ở thành phố hào hoa để đi tìm mùi hương của sông quê? Lạ, buồn cười, tận sâu trong thớ nghĩ, thậm chí còn tưởng tượng ra đó là một người không bình thường. Không. Hành động đó là bình thường, nhưng lạ. Là bởi người ta dám dứt bỏ những cái ồn ào để đi tìm mình ở nơi thanh vắng, ngọt mát ở tận sâu những miền quê. Lạ và đáng nể nữa, là người ta còn dám sống bằng cảm giác, đôi khi mơ hồ của mình trong cuộc sống mà nhiều ý nghĩ thực dụng được gọi tên. Người chọn về với sống là người khao khát những miền bình yên, ở nơi những dòng sông quê bé nhỏ, nhẫn nại, nhưng am tường cuộc sống. Bởi tự bao giờ, sông có nước, sông có đời sống, có sắc và hương. Lúc sông lại như một người con gái không giấu được vẻ đẹp và trinh bạch, khi cả đời chung thủy tưới tắm cho những cánh đồng, tiễn chim đi trú đông rồi chờ xuân ấm trở về. Khi đó sông biết reo vui như con thú đến mùa sinh nở, như cô gái tuổi yêu, ưỡn tấm ngực sóng ra mà thi với gió. Trong mỗi tuổi ấu thơ, sông gợi hình quê hương, sông vẽ những gương mặt nhọc nhằn mưu sinh trên đồng điền cha ông bao đời gìn giữ. Sông cũng lưu giữ dáng cò mẹ cò con, in dấu dáng mây chiều vời vợi trong sự ngọt mát của mùa màng…


Mình Ơi, Anh Cưới Dòng Sông Nhé?

Bạn nghĩ sao, một ngày kia có người từ bỏ sự ồn ã của những lời mời mọc, những chiếc ly bạn bè chúc tụng nhau trong các tuổi tiệc tùng ở thành phố hào hoa để đi tìm mùi hương của sông quê? Lạ, buồn cười, tận sâu trong thớ nghĩ, thậm chí còn tưởng tượng ra đó là một người không bình thường. Không. Hành động đó là bình thường, nhưng lạ. Là bởi người ta dám dứt bỏ những cái ồn ào để đi tìm mình ở nơi thanh vắng, ngọt mát ở tận sâu những miền quê. Lạ và đáng nể nữa, là người ta còn dám sống bằng cảm giác, đôi khi mơ hồ của mình trong cuộc sống mà nhiều ý nghĩ thực dụng được gọi tên. Người chọn về với sống là người khao khát những miền bình yên, ở nơi những dòng sông quê bé nhỏ, nhẫn nại, nhưng am tường cuộc sống. Bởi tự bao giờ, sông có nước, sông có đời sống, có sắc và hương. Lúc sông lại như một người con gái không giấu được vẻ đẹp và trinh bạch, khi cả đời chung thủy tưới tắm cho những cánh đồng, tiễn chim đi trú đông rồi chờ xuân ấm trở về. Khi đó sông biết reo vui như con thú đến mùa sinh nở, như cô gái tuổi yêu, ưỡn tấm ngực sóng ra mà thi với gió. Trong mỗi tuổi ấu thơ, sông gợi hình quê hương, sông vẽ những gương mặt nhọc nhằn mưu sinh trên đồng điền cha ông bao đời gìn giữ. Sông cũng lưu giữ dáng cò mẹ cò con, in dấu dáng mây chiều vời vợi trong sự ngọt mát của mùa màng…

Hà thành có còn những miền quê như thế, với những con sông chở trăng, chở hương lúa, chở nắng của diều, chở những con đò bé tẻo teo bình yên?

Muốn trả lời câu hỏi ấy, chẳng gì bằng hãy bằng cảm nghiệm của một quả tim chân thành, đi về mà nghe sông hát, quê thở. Về mà nghe trăng tự tình, nói còn yêu lắm bầu trời nên mãi giữ tấm lòng trinh bạch nơi cung hằng. Vâng, tôi đã theo sông về, theo kiểu “xách ba lô lên và đi” bởi tiếng gọi thật sự của đáy lòng sông, của một mùi hương tôi cảm thấy từ trong ký ức đã khá cũ. Đó là một mùi hương khó có thể diễn giải bằng câu chữ, hay bằng các giác quan thông thường. Mùi hương đó phải nghe và cảm bằng sự chân thành như tuổi thanh niên ta chờ ngỏ lời cùng cô gái quê, rồi xoắn quyện trong cảm giác bình yên, vui sướng quá đỗi khi cô gái nhận lời. Cảm sông đừng làm sông sợ. Cảm sông phải theo cách chinh phục một cô gái với mùi hương lạ. Hương của diệp lục đậm đà tình châu thổ đã gói gém, hun đúc trong hàng trăm năm. Bốn mùa xuân hạ thu đông luân chuyển, nét văn hóa làng quê hội tụ để làm nên nét văn hóa của cộng đồng lớn hơn, và tạo thành bản sắc của từng vùng đất....

5
social
social
social