Giỏ hàng

Giỏ hàngThêm vào giỏ hàng thành công!

[Tóm Tắt + Review Sách] Tiểu Thuyết "Một Lít Nước Mắt"

Nếu như bạn chưa đọc tựa sách một lít nước mắt này, tôi khuyên bạn hãy đọc nó, bất kể bạn là một người thích trinh thám hay chính trị, thành công hay thất bại, giàu hay nghèo, vững tin vào cuộc sống hay chán nản với cuộc đời.

Dù là bất cứ ai đi chăng nữa, tôi khuyên bạn hãy chọn một nơi nào đó có những cơn gió thật mát, ngồi ở một chỗ nào đó thật đẹp, và đắm chìm vào một câu chuyện của một cô bé người Nhật bất hạnh. Đó là câu chuyện của Kito Aya - tác giả của chính cuốn sách Một lít nước mắt này. Cùng xem qua đoạn review về sách tiểu thuyết một lít nước mắt ngay bên dưới đây nhé.

>> Review sách hay khác:

Cuốn sách Một lít nước mắt kể về một người, dù biết tin mình mắc bệnh nan y, nhưng điều đó không làm cô tự hủy hoại cuộc sống của chính mình, cô còn sống tích cực hơn rất nhiều người bình thường khác.

Một lít nước mắt - Quyển nhật kí của Kito Aya viết về hành trình chống lại bệnh tật của cô vốn do bác sĩ chăm sóc cô đề xuất để tiện việc theo dõi tiến trình của căn bệnh – được cô viết cho đến khi cơ thể cô bị liệt hoàn toàn, sau đó được xuất bản không lâu trước khi Aya qua đời. 

Cuốn nhật kí một lít nước mắt thấm đẫm nước mắt này đã được dịch ra rất nhiều thứ tiếng trên thế giới. Tuy biết bản thân mắc một căn bệnh hiểm nghèo, nhưng điều đó không khiến cô nản chí, trái lại, cô luôn giữ cho mình nghị lực và tinh thần lạc quan dù phải đối mặt với khó khăn ngày càng chất chồng. 

Tôi đã đọc tác phẩm này rất nhiều lần, lần nào cũng khóc, dù có những câu, những đoạn tôi đã thuộc nằm lòng. Mỗi lần đọc là một lần tôi hiểu thêm về tình người trong cuộc sống. Nhưng chỉ có bản thân mới cứu được chính mình. Dù Kito Aya có nhận được bao nhiêu sự giúp đỡ đi chăng nữa, nếu không có nghị lực vượt qua nghịch cảnh, có lẽ cuộc sống của cô sẽ tăm tối, sẽ đau khổ như rất nhiều người khác.

Nội dung nên xem: Review top những cuốn sách hay nên đọc

Gia đình - những người luôn tiếp cho ta động lực sống vô điều kiện

Gia đình là tổ ấm của mỗi người, là nơi đầy ắp yêu thương, là nơi mà tất cả mọi người đối xử với nhau chân thành nhất, là trạm xăng luôn sẵn sàng để nạp năng lượng cho mỗi người. Gia đình sẽ hạnh phúc khi các thành viên luôn dành tình yêu thương cho nhau, đều quan tâm đến nhau. 

Kito Aya sống trong một gia đình như thế, vì thế mà trong cô luôn có một sức sống mạnh mẽ, một tâm hồn yêu đời mãnh liệt. Vai trò của gia đình tác động đến Aya là không thể phủ nhận được, cụ thể qua cái cách mà cô kể và tự hào về gia đình mình. Cô dành cả một chương để nói về từng thành viên trong gia đình mình. 

Aya viết về bố: “Ba tôi 41 tuổi. Ông là người hay cáu kỉnh, nhưng với tôi, ông là một người rất tuyệt vời”. Aya cũng viết về mẹ và các em: “Mẹ tôi thì 40 tuổi. Tôi thỉnh thoảng hay ra vẻ người lớn trước mẹ, nên bị mẹ la rầy hoài”, “Tôi có một đứa em gái, nó mới 12 tuổi thôi, nhưng từ khi nó sinh đến giờ, nó đã coi tôi như kình địch cả trong nhà và ở trường rồi. Nhưng gần đây chúng tôi hay to tiếng, thực sự điều này làm tôi buồn”,…

Aya nhắc về mẹ trong nhật kí rất nhiều. Dường như bà luôn lo lắng cho con, luôn theo sát đứa con gái lớn, thậm chí bà có thể hi sinh mọi thứ để chữa trị cho Aya khỏi bệnh. Nhìn những lúc bà ấy lo lắng cho con, chăm chút cho con, không phải cứ là con của bà mới thấy đau lòng, mà bản thân một người xa lạ như tôi cũng đồng cảm. 

Tuy không đề cập trong nhật kí của mình, song tôi nghĩ Aya biết rằng tất cả mọi người trong gia đình đều lo lắng cho mình, đều yêu thương mình, họ đều tìm cách kiếm thêm tiền để cho cô có cơ hội điều trị căn bệnh nan y hiếm gặp. Ông của Aya đã già, nhưng ông vẫn đi làm, vẫn yêu thương đứa cháu nhỏ bất hạnh của mình, tìm cách truyền cho cô động lực sống. Buồn rầu nhưng lại ấm áp làm sao. 

Gia đình luôn luôn là nơi ấm áp nhất, vì ở đó luôn có những ngọn lửa, tuy lớn nhưng chúng không làm những đứa con xa nhà bị rát mặt. Xin được mượn lời của Charles Dicken: “Gia đình là một cái tên, một ngôn từ mạnh mẽ; mạnh hơn lời của những pháp sư hay tiếng đáp của các linh hồn; đó là lời nguyện cầu hùng mạnh nhất”. Gia đình là điểm tựa vững chắc về tinh thần của mỗi người. 

Nhưng… có phải chỉ nhờ sức mạnh hai chữ “gia đình” mà cô bé Aya ngày ấy cố gắng đối đầu với số mệnh của mình đã được an bài từ trước không?

Nên đọc thêm: Top truyện tranh hay nhất

 Mọi người xung quanh - Sự quan tâm và yêu thương từ những mảnh đời xa lạ

Nếu như gia đình là dòng nước đẩy ta đến những miền đất mới tươi đẹp, là dòng suối nguồn luôn tiếp thêm cho ta động lực sống, tình yêu thương, thì bạn bè và mọi người xung quanh là người giúp ta nhân lên niềm vui, giúp ta chia sẻ nỗi buồn, giúp đỡ ta khi ta gặp khó khăn. 

Có một cậu bé tiểu học đã cho Aya đi nhờ ô lúc trời mưa. Những người bạn trong lớp thường xuyên giúp cô trên đường tới trường. Cô bán hàng rong đã sơ cứu và giúp đỡ Aya lúc Aya bị ngã. 

Các bác sĩ trong bệnh viện đều hết lòng giúp đỡ và chăm sóc cô. Không ai đặt ra một quy định bắt buộc mỗi người phải giúp đỡ người khác, giúp đỡ người khác hoàn toàn là tự nguyện. Bởi thế, lòng tốt của người khác là vô cùng quý giá, đặc biệt là đối với Kito Aya lúc bất giờ. 

Sự giúp đỡ này không chỉ đơn thuần là giúp đỡ vào ngày khoảnh khắc ấy, mà nó sẽ là một điểm tựa tinh thần vững chắc cho những ai từng được giúp đỡ. Kí ức đẹp về sự giúp đỡ sẽ giúp mỗi người tự tin hơn, yêu đời yêu người hơn. Một người hạnh phúc làm nhiều người hạnh phúc. 

Nhiều người hạnh phúc làm xã hội hạnh phúc. Xã hội mà hạnh phúc thì cuộc đời mới đẹp làm sao! Sự giúp đỡ của mọi người xung quanh sẽ là một điểm tựa cho mỗi người để họ tự tin, dám nghĩ dám làm mà không sợ thất bại, không sợ vấp ngã, vì sau lưng họ có rất nhiều người luôn sẵn sàng trợ giúp khi gặp khó khăn.

 Lạc quan và tinh thần quật cường của cô gái nhỏ trước bệnh tật 

Yếu tố gia đình và xã hội là những nguồn động lực giúp mỗi người đứng dậy khi cấp ngã, đi tiếp con đường mình đã chọn khi quá chán nản, nhưng để hai yếu tố kia có "đất diễn", tự mỗi người phải có nghị lực sống. Kito Aya là một cô gái có khao khát sống mãnh liệt. 

Cô muốn có thể đi bộ nhanh hơn một chút, cô muốn được nói chuyện một cách dễ dàng mà không phải khổ sở với việc phát âm, cô muốn được cùng chạy với các bạn, cô muốn được tận hưởng những này tháng tươi đẹp cùng gia đình. Nhưng căn bệnh quái ác kia không cho cô làm như thế. 

Căn bệnh cướp đi đôi chân, cướp đi giọng nói vừa hay vừa ấm, cướp đi những ngày hạnh phúc, cướp đi cả mạng sống, cướp hết những gì Aya có. Một người biết mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày mình sống mòn, ắt hẳn người ấy rất đau khổ. Còn gì đau khổ hơn khi người ta biết mình còn bao nhiêu thời gian để sống. Liệu Kito Aya có đau khổ không? Tất nhiên là đau khổ, thậm chí là đau khổ đến tột cùng. 

Cô vừa mới sống trong những ngày thanh xuân tươi đẹp nhất của một người, nhưng thay vì được tận hưởng những ngày đẹp đẽ này, Kito Aya phải ở bệnh viện, phải tồn tại bằng thuốc men, dịch truyền, kim tiêm, vật lí trị liệu,... Nhưng Aya đâu phải chỉ có đau buồn. Cô vẫn lạc quan, vẫn yêu đời, vẫn mơ về một cuộc sống tốt đẹp hơn. 

Chưa một lần cô viết trong nhật kí của mình những lời tiêu cực. Aya luôn mỉm cười, luôn biết cách tận hưởng từng ngày một trong khoảng thời gian ít ỏi còn lại của mình bằng một thái độ lạc quan. Bất kì ai cũng mong muốn có được một tâm hồn có khát khao được sống, được tận hưởng như thế.

Không phải ai sống trên đời cũng luôn lạc quan cả, sẽ có những lúc con người thấy rất vui, nhưng cũng sẽ có lúc nỗi buồn chất đống trong lòng. Lạc quan là liều thuốc rẻ tiền nhất để cải thiện đời sống tinh thần. Phải lạc quan thì mới sống tốt, sống khỏe được. 

Cuộc sống vốn là bão tố, không ai có thể né tránh tất cả khó khăn, bất hạnh mà cuộc đời đem đến cho mình được. Do đó, phải lạc quan, phải yêu đời. Kito Aya đã sống như thế: dùng tinh thần lạc quan để lấn lướt nỗi đau bệnh tật, nỗi khổ phải đếm ngược từng ngày mình sống. Cuộc sống của Kito Aya luôn đong đầy niềm vui, dù trong hoàn cảnh không hiếm ai mà cười được…

Review sách muôn kiếp nhân sinh

 

Quyển nhật kí viết theo lối nhẹ nhàng mà sâu lắng, vừa vui mà lại vừa buồn, nhiều tôi vừa đọc, vừa cười, vừa khóc. Nhật kí của Kito Aya thể khao khát được sống, khao khát được cống hiến, được trải nghiệm của một cô gái chưa trải đời được bao nhiêu. Từ quyển sách mà tôi ngộ ra rằng: Xin hãy sống hết mình và biết yêu thương, giúp đỡ mọi người, nhất định bạn sẽ tận hưởng những thứ đẹp đẽ, bạn sẽ nhận lại nhiều hơn những gì mình cho đi, và quan trọng nhất, cuộc sống của bạn sẽ  vô cùng ý nghĩa, giống như Kito Aya đã từng sống như thế. 

Và một điều nữa: Hãy trân trọng những ngày bạn được ở với gia đình, hãy biết ơn sự giúp đỡ từ người khác, dù bây giờ bạn vẫn được nhận những thứ tốt đẹp này như một thói quen. Chỉ khi nào mất đi thứ gì đó, bạn mới thấy nuối tiếc, mới trân trọng những gì đã mất. Đừng để bản thân hối hận vì bất cứ thứ gì cả. Bạn có quyền sống, quyền được tận hưởng của sống, quyền được tự do làm những điều mình thích, cớ sao lại để bản thân nuối tiếc vì những gì đã qua? 

Nếu cuộc sống có gì khó khăn, xin hãy vững tin rằng nó sẽ được giải quyết đến nơi đến chốn.

>> Đọc thêm về:

Bời vì bạn còn sống, những người quanh bạn còn sống, và chúng ta có thể cùng nhau vượt qua, chứ đừng nhìn đời một cách tiêu cực như bác thợ mộc trong “Phố ta” (Lưu Quang Vũ):

“Con chim sẻ của phố ta

 Đừng buồn nữa nhá

 Bác thợ mộc nói sai rồi

 Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa

 Tại sao cây táo lại nở hoa

 Sao rãnh nước trong veo đến thế?

 Con chim sẻ tóc xù ơi

 Bác thợ mộc nói sai rồi”

Bản quyền review thuộc về: Nhân Văn

5
social
social
social